喜 xǐ 山 shān 甫 fǔ 相 xiāng 过 guò 其 qí 一 yī - - 舒 shū 岳 yuè 祥 xiáng
阆 láng 风 fēng 有 yǒu 诗 shī 派 pài , , 一 yī 派 pài 落 luò 山 shān 房 fáng 。 。
新 xīn 思 sī 如 rú 春 chūn 柳 liǔ , , 别 bié 来 lái 应 yīng 更 gèng 长 zhǎng 。 。
相 xiāng 逢 féng 无 wú 可 kě 说 shuō , , 不 bú 见 jiàn 自 zì 难 nán 忘 wàng 。 。
此 cǐ 是 shì 空 kōng 圆 yuán 意 yì , , 雨 yǔ 馀 yú 荷 hé 叶 yè 香 xiāng 。 。
喜山甫相过 其一。宋代。舒岳祥。阆风有诗派,一派落山房。 新思如春柳,别来应更长。 相逢无可说,不见自难忘。 此是空圆意,雨馀荷叶香。