孤 gū 山 shān 和 hé 李 lǐ 鹤 hè 田 tián - - 汪 wāng 元 yuán 量 liàng
湖 hú 上 shàng 悲 bēi 风 fēng 舞 wǔ 白 bái 杨 yáng , , 英 yīng 雄 xióng 凋 diāo 尽 jǐn 只 zhǐ 堪 kān 伤 shāng 。 。
花 huā 飞 fēi 废 fèi 苑 yuàn 怜 lián 铜 tóng 马 mǎ , , 草 cǎo 没 méi 荒 huāng 坟 fén 卧 wò 石 shí 羊 yáng 。 。
人 rén 在 zài 醉 zuì 中 zhōng 春 chūn 已 yǐ 晚 wǎn , , 客 kè 于 yú 愁 chóu 处 chù 日 rì 偏 piān 长 cháng 。 。
林 lín 西 xī 楼 lóu 观 guān 青 qīng 红 hóng 湿 shī , , 又 yòu 逊 xùn 僧 sēng 官 guān 燕 yàn 梵 fàn 王 wáng 。 。
孤山和李鹤田。元代。汪元量。湖上悲风舞白杨,英雄凋尽只堪伤。 花飞废苑怜铜马,草没荒坟卧石羊。 人在醉中春已晚,客于愁处日偏长。 林西楼观青红湿,又逊僧官燕梵王。