武 wǔ 宁 níng 溪 xī 韵 yùn 赋 fù 七 qī 言 yán 古 gǔ 诗 shī 七 qī 首 shǒu 其 qí 五 wǔ - - 贺 hè 双 shuāng 卿 qīng
书 shū 生 shēng 漫 màn 负 fù 怜 lián 才 cái 癖 pǐ , , 妾 qiè 在 zài 田 tián 家 jiā 静 jìng 安 ān 怗 tiē 。 。
雨 yǔ 后 hòu 黄 huáng 鹂 lí 乍 zhà 一 yī 声 shēng , , 春 chūn 愁 chóu 唤 huàn 上 shàng 青 qīng 青 qīng 叶 yè 。 。
武宁溪韵赋七言古诗七首 其五。清代。贺双卿。书生漫负怜才癖,妾在田家静安怗。 雨后黄鹂乍一声,春愁唤上青青叶。