莲 lián 峰 fēng 歌 gē - - 贾 jiǎ 岛 dǎo
锦 jǐn 砾 lì 潺 chán 湲 yuán 玉 yù 溪 xī 水 shuǐ , , 晓 xiǎo 来 lái 微 wēi 雨 yǔ 藤 téng 花 huā 紫 zǐ 。 。
冉 rǎn 冉 rǎn 山 shān 鸡 jī 红 hóng 尾 wěi 长 zhǎng , , 一 yī 声 shēng 樵 qiáo 斧 fǔ 惊 jīng 飞 fēi 起 qǐ 。 。
松 sōng 剌 lá 梳 shū 空 kōng 石 shí 差 chà 齿 chǐ , , 烟 yān 香 xiāng 风 fēng 软 ruǎn 人 rén 参 shēn 蕊 ruǐ 。 。
阳 yáng 崖 yá 一 yī 梦 mèng 伴 bàn 云 yún 根 gēn , , 仙 xiān 菌 jūn 灵 líng 芝 zhī 梦 mèng 魂 hún 里 lǐ 。 。
莲峰歌。唐代。贾岛。锦砾潺湲玉溪水,晓来微雨藤花紫。 冉冉山鸡红尾长,一声樵斧惊飞起。 松剌梳空石差齿,烟香风软人参蕊。 阳崖一梦伴云根,仙菌灵芝梦魂里。