舍 shě 侄 zhí 来 lái - - 高 gāo 翥 zhù
自 zì 从 cóng 清 qīng 晓 xiǎo 至 zhì 黄 huáng 昏 hūn , , 闲 xián 坐 zuò 闲 xián 眠 mián 深 shēn 闭 bì 门 mén 。 。
犹 yóu 子 zǐ 雨 yǔ 中 zhōng 来 lái 息 xī 担 dān , , 老 lǎo 夫 fū 镫 dèng 下 xià 起 qǐ 开 kāi 樽 zūn 。 。
故 gù 山 shān 坟 fén 墓 mù 何 hé 人 rén 守 shǒu , , 旧 jiù 宅 zhái 园 yuán 亭 tíng 几 jǐ 处 chù 存 cún 。 。
问 wèn 答 dá 恍 huǎng 然 rán 如 rú 隔 gé 世 shì , , 若 ruò 非 fēi 沉 chén 醉 zuì 定 dìng 消 xiāo 魂 hún 。 。
舍侄来。宋代。高翥。自从清晓至黄昏,闲坐闲眠深闭门。 犹子雨中来息担,老夫镫下起开樽。 故山坟墓何人守,旧宅园亭几处存。 问答恍然如隔世,若非沉醉定消魂。