赠 zèng 番 fān 阳 yáng 程 chéng 克 kè 己 jǐ - - 高 gāo 翥 zhù
见 jiàn 说 shuō 番 fān 阳 yáng 有 yǒu 老 lǎo 程 chéng , , 与 yú 人 rén 怀 huái 抱 bào 亦 yì 分 fēn 明 míng 。 。
一 yī 千 qiān 里 lǐ 外 wài 未 wèi 识 shí 面 miàn , , 二 èr 十 shí 年 nián 间 jiān 长 zhǎng 慕 mù 名 míng 。 。
因 yīn 听 tīng 酒 jiǔ 边 biān 谈 tán 旧 jiù 事 shì , , 便 biàn 从 cóng 客 kè 里 lǐ 定 dìng 交 jiāo 情 qíng 。 。
他 tā 时 shí 我 wǒ 老 lǎo 君 jūn 犹 yóu 健 jiàn , , 海 hǎi 内 nèi 重 chóng 逢 féng 即 jí 弟 dì 兄 xiōng 。 。
赠番阳程克己。宋代。高翥。见说番阳有老程,与人怀抱亦分明。 一千里外未识面,二十年间长慕名。 因听酒边谈旧事,便从客里定交情。 他时我老君犹健,海内重逢即弟兄。