丁 dīng 卯 mǎo 冬 dōng 送 sòng 方 fāng 岩 yán - - 高 gāo 翥 zhù
忠 zhōng 言 yán 历 lì 历 lì 未 wèi 曾 zēng 行 xíng , , 尽 jǐn 载 zài 图 tú 书 shū 出 chū 帝 dì 城 chéng 。 。
馀 yú 子 zi 但 dàn 知 zhī 才 cái 可 kě 忌 jì , , 先 xiān 生 shēng 当 dāng 以 yǐ 去 qù 为 wèi 荣 róng 。 。
门 mén 阑 lán 竹 zhú 石 shí 关 guān 心 xīn 久 jiǔ , , 部 bù 曲 qǔ 溪 xī 山 shān 照 zhào 眼 yǎn 明 míng 。 。
长 cháng 啸 xiào 归 guī 欤 yú 莫 mò 怊 chāo 怅 chàng , , 浙 zhè 江 jiāng 风 fēng 定 dìng 自 zì 潮 cháo 平 píng 。 。
丁卯冬送方岩。宋代。高翥。忠言历历未曾行,尽载图书出帝城。 馀子但知才可忌,先生当以去为荣。 门阑竹石关心久,部曲溪山照眼明。 长啸归欤莫怊怅,浙江风定自潮平。