登 dēng 九 jiǔ 华 huá 楼 lóu - - 高 gāo 翥 zhù
高 gāo 阁 gé 临 lín 江 jiāng 可 kě 契 qì 心 xīn , , 兴 xìng 来 lái 时 shí 得 dé 一 yī 登 dēng 临 lín 。 。
山 shān 云 yún 浦 pǔ 树 shù 重 chóng 重 chóng 合 hé , , 野 yě 水 shuǐ 汀 tīng 蒲 pú 日 rì 日 rì 深 shēn 。 。
鸦 yā 背 bèi 夕 xī 阳 yáng 供 gōng 晚 wǎn 哺 bǔ , , 蝉 chán 迎 yíng 凉 liáng 吹 chuī 试 shì 秋 qiū 吟 yín 。 。
倚 yǐ 阑 lán 尽 jǐn 见 jiàn 诸 zhū 峰 fēng 出 chū , , 如 rú 对 duì 风 fēng 流 liú 李 lǐ 翰 hàn 林 lín 。 。
登九华楼。宋代。高翥。高阁临江可契心,兴来时得一登临。 山云浦树重重合,野水汀蒲日日深。 鸦背夕阳供晚哺,蝉迎凉吹试秋吟。 倚阑尽见诸峰出,如对风流李翰林。