归 guī 寓 yù 舍 shè - - 高 gāo 翥 zhù
门 mén 前 qián 流 liú 水 shuǐ 碧 bì 粼 lín 粼 lín , , 岁 suì 晚 wǎn 归 guī 来 lái 亦 yì 可 kě 人 rén 。 。
梅 méi 欲 yù 开 kāi 时 shí 多 duō 是 shì 雨 yǔ , , 草 cǎo 财 cái 生 shēng 处 chù 便 biàn 成 chéng 春 chūn 。 。
娇 jiāo 儿 ér 对 duì 面 miàn 两 liǎng 痴 chī 绝 jué , , 老 lǎo 子 zi 关 guān 情 qíng 一 yī 欠 qiàn 伸 shēn 。 。
快 kuài 洗 xǐ 竹 zhú 篘 chōu 篘 chōu 浊 zhuó 酒 jiǔ , , 举 jǔ 杯 bēi 先 xiān 为 wèi 洗 xǐ 京 jīng 尘 chén 。 。
归寓舍。宋代。高翥。门前流水碧粼粼,岁晚归来亦可人。 梅欲开时多是雨,草财生处便成春。 娇儿对面两痴绝,老子关情一欠伸。 快洗竹篘篘浊酒,举杯先为洗京尘。