宿 sù 囊 náng 山 shān 寺 sì - - 高 gāo 翥 zhù
小 xiǎo 泊 pō 囊 náng 山 shān 古 gǔ 化 huà 城 chéng , , 山 shān 林 lín 端 duān 足 zú 擅 shàn 高 gāo 名 míng 。 。
楼 lóu 台 tái 影 yǐng 外 wài 秋 qiū 风 fēng 老 lǎo , , 钟 zhōng 磬 qìng 声 shēng 中 zhōng 夜 yè 气 qì 清 qīng 。 。
客 kè 子 zi 情 qíng 怀 huái 宜 yí 淡 dàn 薄 bó , , 主 zhǔ 人 rén 言 yán 语 yǔ 亦 yì 分 fēn 明 míng 。 。
只 zhǐ 应 yīng 海 hǎi 月 yuè 堂 táng 前 qián 境 jìng , , 从 cóng 此 cǐ 江 jiāng 湖 hú 有 yǒu 梦 mèng 成 chéng 。 。
宿囊山寺。宋代。高翥。小泊囊山古化城,山林端足擅高名。 楼台影外秋风老,钟磬声中夜气清。 客子情怀宜淡薄,主人言语亦分明。 只应海月堂前境,从此江湖有梦成。