雨 yǔ 夜 yè 自 zì 遣 qiǎn - - 沈 shěn 周 zhōu
需 xū 霁 jì 寥 liáo 寥 liáo 坐 zuò 夜 yè 长 zhǎng , , 呼 hū 童 tóng 转 zhuǎn 烛 zhú 更 gèng 添 tiān 香 xiāng 。 。
澄 chéng 怀 huái 有 yǒu 物 wù 嫌 xián 诗 shī 在 zài , , 聋 lóng 耳 ěr 无 wú 闻 wén 并 bìng 雨 yǔ 忘 wàng 。 。
头 tóu 上 shàng 青 qīng 天 tiān 终 zhōng 自 zì 出 chū , , 人 rén 间 jiān 白 bái 屋 wū 暂 zàn 相 xiāng 当 dāng 。 。
明 míng 朝 cháo 补 bǔ 漏 lòu 吾 wú 还 hái 得 dé , , 手 shǒu 把 bà 黄 huáng 茅 máo 作 zuò 向 xiàng 阳 yáng 。 。
雨夜自遣。明代。沈周。需霁寥寥坐夜长,呼童转烛更添香。 澄怀有物嫌诗在,聋耳无闻并雨忘。 头上青天终自出,人间白屋暂相当。 明朝补漏吾还得,手把黄茅作向阳。