为 wèi 陈 chén 师 shī 复 fù 赋 fù 喜 xǐ 白 bái 发 fà 之 zhī 什 shén - - 李 lǐ 孝 xiào 光 guāng
畎 quǎn 亩 mǔ 平 píng 生 shēng 足 zú 忧 yōu 患 huàn , , 爱 ài 将 jiàng 短 duǎn 发 fā 照 zhào 沧 cāng 浪 láng 。 。
意 yì 怜 lián 得 dé 见 jiàn 从 cóng 渠 qú 白 bái , , 却 què 笑 xiào 缘 yuán 愁 chóu 只 zhǐ 自 zì 长 zhǎng 。 。
秦 qín 羽 yǔ 终 zhōng 惭 cán 头 tóu 有 yǒu 帻 zé , , 冯 féng 唐 táng 未 wèi 负 fù 老 lǎo 为 wèi 郎 láng 。 。
角 jiǎo 巾 jīn 小 xiǎo 制 zhì 聊 liáo 容 róng 世 shì , , 漫 màn 向 xiàng 春 chūn 风 fēng 舞 wǔ 欲 yù 狂 kuáng 。 。
为陈师复赋喜白发之什。元代。李孝光。畎亩平生足忧患,爱将短发照沧浪。 意怜得见从渠白,却笑缘愁只自长。 秦羽终惭头有帻,冯唐未负老为郎。 角巾小制聊容世,漫向春风舞欲狂。