山 shān 中 zhōng 懒 lǎn 睡 shuì 四 sì 首 shǒu 其 qí 二 èr ( ( 南 nán 都 dōu 诗 shī 。 。 正 zhèng 德 dé 甲 jiǎ 戌 xū 年 nián 四 sì 月 yuè 升 shēng 南 nán 京 jīng 鸿 hóng 胪 lú 寺 sì 卿 qīng 作 zuò ) ) - - 王 wáng 守 shǒu 仁 rén
扫 sǎo 石 shí 焚 fén 香 xiāng 任 rèn 意 yì 眠 mián , , 醒 xǐng 来 lái 时 shí 有 yǒu 客 kè 谈 tán 玄 xuán 。 。
松 sōng 风 fēng 不 bù 用 yòng 蒲 pú 葵 kuí 扇 shàn , , 坐 zuò 对 duì 青 qīng 崖 yá 百 bǎi 丈 zhàng 泉 quán 。 。
山中懒睡四首 其二 (南都诗。正德甲戌年四月升南京鸿胪寺卿作)。明代。王守仁。扫石焚香任意眠,醒来时有客谈玄。 松风不用蒲葵扇,坐对青崖百丈泉。