过 guò 介 jiè 甫 fǔ - - 曾 zēng 巩 gǒng
日 rì 暮 mù 驱 qū 马 mǎ 去 qù , , 停 tíng 镳 biāo 叩 kòu 君 jūn 门 mén 。 。
颇 pō 谙 ān 肺 fèi 腑 fǔ 尽 jǐn , , 不 bù 闻 wén 可 kě 否 fǒu 言 yán 。 。
淡 dàn 尔 ěr 非 fēi 外 wài 乐 lè , , 恬 tián 然 rán 忘 wàng 世 shì 喧 xuān 。 。
况 kuàng 值 zhí 秋 qiū 节 jié 应 yīng , , 清 qīng 风 fēng 荡 dàng 歊 xiāo 烦 fán 。 。
徘 pái 徊 huái 望 wàng 星 xīng 汉 hàn , , 更 gèng 复 fù 坐 zuò 前 qián 轩 xuān 。 。
过介甫。宋代。曾巩。日暮驱马去,停镳叩君门。 颇谙肺腑尽,不闻可否言。 淡尔非外乐,恬然忘世喧。 况值秋节应,清风荡歊烦。 徘徊望星汉,更复坐前轩。