登 dēng 长 cháng 岭 lǐng - - 李 lǐ 溥 pǔ 光 guāng
鸟 niǎo 道 dào 盘 pán 云 yún 上 shàng 碧 bì 霄 xiāo , , 停 tíng 骖 cān 俯 fǔ 视 shì 欲 yù 魂 hún 消 xiāo 。 。
苔 tái 花 huā 锁 suǒ 石 shí 堆 duī 云 yún 锦 jǐn , , 树 shù 叶 yè 经 jīng 霜 shuāng 剪 jiǎn 绛 jiàng 绡 xiāo 。 。
云 yún 物 wù 迷 mí 人 rén 游 yóu 汗 hàn 漫 màn , , 山 shān 灵 líng 策 cè 我 wǒ 上 shàng 扶 fú 摇 yáo 。 。
马 mǎ 头 tóu 残 cán 日 rì 西 xī 风 fēng 起 qǐ , , 万 wàn 壑 hè 秋 qiū 声 shēng 送 sòng 海 hǎi 潮 cháo 。 。
登长岭。元代。李溥光。鸟道盘云上碧霄,停骖俯视欲魂消。 苔花锁石堆云锦,树叶经霜剪绛绡。 云物迷人游汗漫,山灵策我上扶摇。 马头残日西风起,万壑秋声送海潮。