梁 liáng 虚 xū 斋 zhāi 园 yuán 中 zhōng 木 mù 绵 mián 次 cì 韵 yùn - - 陈 chén 恭 gōng 尹 yǐn
太 tài 华 huá 十 shí 丈 zhàng 几 jǐ 曾 céng 花 huā , , 今 jīn 见 jiàn 南 nán 州 zhōu 野 yě 老 lǎo 家 jiā 。 。
近 jìn 院 yuàn 似 shì 归 guī 金 jīn 蜡 là 炬 jù , , 倚 yǐ 山 shān 如 rú 出 chū 石 shí 床 chuáng 砂 shā 。 。
每 měi 来 lái 丹 dān 凤 fèng 巢 cháo 三 sān 月 yuè , , 未 wèi 许 xǔ 铜 tóng 瓶 píng 折 zhé 一 yī 丫 yā 。 。
便 biàn 是 shì 天 tiān 台 tāi 最 zuì 深 shēn 处 chù , , 赋 fù 才 cái 何 hé 让 ràng 赤 chì 城 chéng 霞 xiá 。 。
梁虚斋园中木绵次韵。明代。陈恭尹。太华十丈几曾花,今见南州野老家。 近院似归金蜡炬,倚山如出石床砂。 每来丹凤巢三月,未许铜瓶折一丫。 便是天台最深处,赋才何让赤城霞。