山 shān 阳 yáng 逢 féng 亡 wáng 友 yǒu 蔡 cài 艮 gěn 若 ruò 生 shēng 日 rì 感 gǎn 赋 fù - - 陈 chén 恭 gōng 尹 yǐn
夭 yāo 寿 shòu 各 gè 归 guī 尽 jǐn , , 三 sān 年 nián 悲 bēi 亦 yì 衰 shuāi 。 。
胡 hú 然 rán 既 jì 死 sǐ 后 hòu , , 转 zhuǎn 忆 yì 始 shǐ 生 shēng 时 shí 。 。
寡 guǎ 过 guò 我 wǒ 何 hé 赖 lài , , 多 duō 才 cái 人 rén 未 wèi 知 zhī 。 。
山 shān 阳 yáng 今 jīn 有 yǒu 作 zuò , , 不 bù 为 wéi 笛 dí 声 shēng 吹 chuī 。 。
山阳逢亡友蔡艮若生日感赋。明代。陈恭尹。夭寿各归尽,三年悲亦衰。 胡然既死后,转忆始生时。 寡过我何赖,多才人未知。 山阳今有作,不为笛声吹。