柳 liǔ 兄 xiōng 九 jiǔ 迫 pò 以 yǐ 师 shī 礼 lǐ - - 徐 xú 渭 wèi
贽 zhì 捧 pěng 一 yī 函 hán 重 zhòng , , 尘 chén 沾 zhān 两 liǎng 膝 xī 轻 qīng 。 。
向 xiàng 惊 jīng 呼 hū 小 xiǎo 侄 zhí , , 今 jīn 可 kě 受 shòu 门 mén 生 shēng 。 。
霜 shuāng 兔 tù 当 dāng 谁 shuí 敢 gǎn , , 云 yún 龙 lóng 拜 bài 我 wǒ 宁 níng 。 。
放 fàng 他 tā 头 tóu 地 dì 出 chū , , 自 zì 古 gǔ 有 yǒu 权 quán 衡 héng 。 。
柳兄九迫以师礼。明代。徐渭。贽捧一函重,尘沾两膝轻。 向惊呼小侄,今可受门生。 霜兔当谁敢,云龙拜我宁。 放他头地出,自古有权衡。