怀 huái 叶 yè 书 shū 山 shān 庶 shù 子 zǐ - - 姚 yáo 鼐 nài
遗 yí 学 xué 千 qiān 秋 qiū 赖 lài 服 fú 膺 yīng , , 闭 bì 门 mén 白 bái 首 shǒu 向 xiàng 青 qīng 镫 dèng 。 。
伏 fú 生 shēng 老 lǎo 有 yǒu 残 cán 经 jīng 惧 jù , , 韩 hán 愈 yù 师 shī 为 wèi 举 jǔ 世 shì 憎 zēng 。 。
终 zhōng 夜 yè 思 sī 公 gōng 今 jīn 底 dǐ 柱 zhù , , 秋 qiū 风 fēng 吹 chuī 客 kè 又 yòu 巴 bā 陵 líng 。 。
滔 tāo 滔 tāo 身 shēn 世 shì 成 chéng 何 hé 事 shì , , 愧 kuì 忆 yì 当 dāng 年 nián 许 xǔ 代 dài 兴 xìng 。 。
怀叶书山庶子。清代。姚鼐。遗学千秋赖服膺,闭门白首向青镫。 伏生老有残经惧,韩愈师为举世憎。 终夜思公今底柱,秋风吹客又巴陵。 滔滔身世成何事,愧忆当年许代兴。