登 dēng 途 tú 怀 huái 友 yǒu 人 rén - - 吴 wú 融 róng
日 rì 落 luò 野 yě 原 yuán 秀 xiù , , 雨 yǔ 馀 yú 云 yún 物 wù 闲 xián 。 。
清 qīng 时 shí 正 zhèng 愁 chóu 绝 jué , , 高 gāo 处 chù 正 zhèng 跻 jī 攀 pān 。 。
京 jīng 洛 luò 遥 yáo 天 tiān 外 wài , , 江 jiāng 河 hé 战 zhàn 鼓 gǔ 间 jiān 。 。
孤 gū 怀 huái 欲 yù 谁 shuí 寄 jì , , 应 yīng 望 wàng 塞 sāi 鸿 hóng 还 hái 。 。
登途怀友人。唐代。吴融。日落野原秀,雨馀云物闲。 清时正愁绝,高处正跻攀。 京洛遥天外,江河战鼓间。 孤怀欲谁寄,应望塞鸿还。