武 wǔ 关 guān - - 吴 wú 融 róng
时 shí 来 lái 时 shí 去 qù 若 ruò 循 xún 环 huán , , 双 shuāng 阖 hé 平 píng 云 yún 谩 mán 锁 suǒ 山 shān 。 。
只 zhī 道 dào 地 dì 教 jiào 秦 qín 设 shè 险 xiǎn , , 不 bù 知 zhī 天 tiān 与 yǔ 汉 hàn 为 wèi 关 guān 。 。
贪 tān 生 shēng 莫 mò 作 zuò 千 qiān 年 nián 计 jì , , 到 dào 了 le 都 dōu 成 chéng 一 yī 梦 mèng 闲 xián 。 。
争 zhēng 得 de 便 biàn 如 rú 岩 yán 下 xià 水 shuǐ , , 从 cóng 他 tā 兴 xīng 废 fèi 自 zì 潺 chán 潺 chán 。 。
武关。唐代。吴融。时来时去若循环,双阖平云谩锁山。 只道地教秦设险,不知天与汉为关。 贪生莫作千年计,到了都成一梦闲。 争得便如岩下水,从他兴废自潺潺。