醉 zuì 落 luò 魄 tuò · · 离 lí 京 jīng 口 kǒu 作 zuò - - 苏 sū 轼 shì
轻 qīng 云 yún 微 wēi 月 yuè , , 二 èr 更 gēng 酒 jiǔ 醒 xǐng 船 chuán 初 chū 发 fā 。 。 孤 gū 城 chéng 回 huí 望 wàng 苍 cāng 烟 yān 合 hé 。 。 记 jì 得 de 歌 gē 时 shí , , 不 bù 记 jì 归 guī 时 shí 节 jié 。 。
巾 jīn 偏 piān 扇 shàn 坠 zhuì 藤 téng 床 chuáng 滑 huá , , 觉 jué 来 lái 幽 yōu 梦 mèng 无 wú 人 rén 说 shuō 。 。 此 cǐ 生 shēng 飘 piāo 荡 dàng 何 hé 时 shí 歇 xiē 。 。 家 jiā 在 zài 西 xī 南 nán , , 常 cháng 作 zuò 东 dōng 南 nán 别 bié 。 。
醉落魄 · 离京口作。宋代。苏轼。轻云微月,二更酒醒船初发。孤城回望苍烟合。记得歌时,不记归时节。 巾偏扇坠藤床滑,觉来幽梦无人说。此生飘荡何时歇。家在西南,常作东南别。