程 chéng 羲 xī 父 fù 挽 wǎn 诗 shī - - 唐 táng 庚 gēng
门 mén 户 hù 金 jīn 张 zhāng 贵 guì , , 规 guī 模 mó 邹 zōu 鲁 lǔ 儒 rú 。 。
平 píng 生 shēng 冰 bīng 玉 yù 姿 zī , , 不 bù 受 shòu 纨 wán 绮 qǐ 纡 yū 。 。
肯 kěn 顾 gù 慱 tuán 饼 bǐng 印 yìn , , 甘 gān 为 wèi 小 xiǎo 儿 ér 呼 hū 。 。
旧 jiù 来 lái 使 shǐ 剧 jù 邑 yì , , 下 xià 车 chē 成 chéng 裤 kù 襦 rú 。 。
暮 mù 年 nián 赋 fù 从 cóng 军 jūn , , 只 zhǐ 箸 zhù 安 ān 边 biān 隅 yú 。 。
不 bù 识 shí 墓 mù 中 zhōng 人 rén , , 永 yǒng 怀 huái 屋 wū 上 shàng 乌 wū 。 。
程羲父挽诗。宋代。唐庚。门户金张贵,规模邹鲁儒。 平生冰玉姿,不受纨绮纡。 肯顾慱饼印,甘为小儿呼。 旧来使剧邑,下车成裤襦。 暮年赋从军,只箸安边隅。 不识墓中人,永怀屋上乌。