送 sòng 美 měi 上 shàng 人 rén 归 guī 临 lín 川 chuān - - 丁 dīng 复 fù
白 bái 云 yún 不 bù 生 shēng 华 huá 盖 gài 峰 fēng , , 青 qīng 天 tiān 净 jìng 倚 yǐ 碧 bì 芙 fú 蓉 róng 。 。
上 shàng 船 chuán 不 bù 计 jì 日 rì 多 duō 少 shǎo , , 到 dào 寺 sì 更 gēng 行 xíng 山 shān 几 jǐ 重 zhòng 。 。
木 mù 客 kè 试 shì 人 rén 骑 qí 出 chū 虎 hǔ , , 渊 yuān 灵 líng 求 qiú 法 fǎ 脱 tuō 为 wèi 龙 lóng 。 。
莫 mò 贪 tān 石 shí 室 shì 跏 jiā 趺 fū 稳 wěn , , 遍 biàn 长 cháng 松 sōng 门 mén 薜 bì 荔 lì 封 fēng 。 。
送美上人归临川。元代。丁复。白云不生华盖峰,青天净倚碧芙蓉。 上船不计日多少,到寺更行山几重。 木客试人骑出虎,渊灵求法脱为龙。 莫贪石室跏趺稳,遍长松门薜荔封。