冬 dōng 夜 yè 抄 chāo 诗 shī 作 zuò - - 艾 ài 性 xìng 夫 fū
笔 bǐ 债 zhài 穷 qióng 年 nián 老 lǎo 发 fā 僧 sēng , , 砚 yàn 寒 hán 还 hái 复 fù 夜 yè 敲 qiāo 冰 bīng 。 。
西 xī 堂 táng 梦 mèng 后 hòu 无 wú 灵 líng 运 yùn , , 夔 kuí 府 fǔ 归 guī 来 lái 有 yǒu 少 shǎo 陵 líng 。 。
诸 zhū 老 lǎo 文 wén 章 zhāng 凡 fán 几 jǐ 变 biàn , , 千 qiān 年 nián 风 fēng 雅 yǎ 欠 qiàn 中 zhōng 兴 xīng 。 。
矮 ǎi 窗 chuāng 烛 zhú 暗 àn 成 chéng 惆 chóu 怅 chàng , , 忽 hū 见 jiàn 梅 méi 花 huā 月 yuè 一 yī 棱 léng 。 。
冬夜抄诗作。元代。艾性夫。笔债穷年老发僧,砚寒还复夜敲冰。 西堂梦后无灵运,夔府归来有少陵。 诸老文章凡几变,千年风雅欠中兴。 矮窗烛暗成惆怅,忽见梅花月一棱。