客 kè 归 guī - - 艾 ài 性 xìng 夫 fū
发 fā 僧 sēng 行 xíng 脚 jiǎo 倦 juàn , , 归 guī 计 jì 上 shàng 心 xīn 忙 máng 。 。
秋 qiū 老 lǎo 蝉 chán 声 shēng 短 duǎn , , 江 jiāng 空 kōng 雁 yàn 影 yǐng 长 zhǎng 。 。
乾 qián 坤 kūn 无 wú 了 le 日 rì , , 霜 shuāng 露 lù 感 gǎn 殊 shū 乡 xiāng 。 。
遥 yáo 想 xiǎng 梅 méi 花 huā 未 wèi , , 还 huán 家 jiā 定 dìng 雪 xuě 香 xiāng 。 。
客归。元代。艾性夫。发僧行脚倦,归计上心忙。 秋老蝉声短,江空雁影长。 乾坤无了日,霜露感殊乡。 遥想梅花未,还家定雪香。