煎 jiān 后 hòu 山 shān 峰 fēng 上 shàng 人 rén 新 xīn 茶 chá - - 艾 ài 性 xìng 夫 fū
拣 jiǎn 芽 yá 穰 rǎng 穰 rǎng 鹰 yīng 爪 zhǎo 黄 huáng , , 活 huó 火 huǒ 濈 jí 濈 jí 鱼 yú 眼 yǎn 汤 tāng 。 。
扫 sǎo 花 huā 席 xí 地 dì 白 bái 日 rì 静 jìng , , 穿 chuān 帘 lián 透 tòu 户 hù 春 chūn 风 fēng 香 xiāng 。 。
唤 huàn 醒 xǐng 松 sōng 根 gēn 渴 kě 睡 shuì 汉 hàn , , 五 wǔ 更 gēng 清 qīng 梦 mèng 从 cóng 渠 qú 短 duǎn 。 。
泠 líng 泠 líng 灌 guàn 顶 dǐng 欲 yù 通 tōng 仙 xiān , , 稽 qǐ 首 shǒu 法 fǎ 云 yún 甘 gān 露 lù 碗 wǎn 。 。
煎后山峰上人新茶。元代。艾性夫。拣芽穰穰鹰爪黄,活火濈濈鱼眼汤。 扫花席地白日静,穿帘透户春风香。 唤醒松根渴睡汉,五更清梦从渠短。 泠泠灌顶欲通仙,稽首法云甘露碗。