题 tí 岘 xiàn 山 shān 亭 tíng - - 朱 zhū 晞 xī 颜 yán
青 qīng 山 shān 缭 liáo 绕 rào 倚 yǐ 丛 cóng 台 tái , , 名 míng 迹 jī 空 kōng 存 cún 尽 jǐn 草 cǎo 莱 lái 。 。
岘 xiàn 首 shǒu 有 yǒu 碑 bēi 空 kōng 堕 duò 泪 lèi , , 门 mén 前 qián 无 wú 客 kè 且 qiě 衔 xián 杯 bēi 。 。
春 chūn 晴 qíng 鱼 yú 鸟 niǎo 从 cóng 人 rén 乐 lè , , 日 rì 暮 mù 牛 niú 羊 yáng 下 xià 垄 lǒng 来 lái 。 。
相 xiāng 对 duì 欲 yù 谈 tán 今 jīn 古 gǔ 事 shì , , 野 yě 僧 sēng 一 yī 笑 xiào 领 lǐng 花 huā 开 kāi 。 。
题岘山亭。元代。朱晞颜。青山缭绕倚丛台,名迹空存尽草莱。 岘首有碑空堕泪,门前无客且衔杯。 春晴鱼鸟从人乐,日暮牛羊下垄来。 相对欲谈今古事,野僧一笑领花开。