大 dà 涤 dí 山 shān 道 dào 士 shì - - 宋 sòng 无 wú
童 tóng 颜 yán 几 jǐ 寒 hán 暑 shǔ , , 编 biān 叶 yè 当 dāng 衣 yī 裳 shang 。 。
琴 qín 古 gǔ 面 miàn 无 wú 漆 qī , , 柏 bǎi 枯 kū 身 shēn 有 yǒu 香 xiāng 。 。
树 shù 精 jīng 为 wèi 老 lǎo 仆 pú , , 石 shí 髓 suǐ 作 zuò 乾 gān 粮 liáng 。 。
不 bù 语 yǔ 坐 zuò 松 sōng 下 xià , , 天 tiān 风 fēng 吹 chuī 发 fā 凉 liáng 。 。
大涤山道士。元代。宋无。童颜几寒暑,编叶当衣裳。 琴古面无漆,柏枯身有香。 树精为老仆,石髓作乾粮。 不语坐松下,天风吹发凉。