节 jié 妇 fù 挽 wǎn 诗 shī - - 吴 wú 当 dāng
抱 bào 节 jié 青 qīng 春 chūn 苦 kǔ , , 荥 xíng 阳 yáng 有 yǒu 故 gù 家 jiā 。 。
教 jiào 儿 ér 能 néng 绾 wǎn 绶 shòu , , 报 bào 德 dé 已 yǐ 宣 xuān 麻 má 。 。
台 tái 倚 yǐ 巴 bā 清 qīng 墓 mù , , 风 fēng 传 chuán 鲁 lǔ 妇 fù 髽 zhuā 。 。
夕 xī 阳 yáng 原 yuán 上 shàng 树 shù , , 依 yī 旧 jiù 宿 sù 慈 cí 鸦 yā 。 。
节妇挽诗。元代。吴当。抱节青春苦,荥阳有故家。 教儿能绾绶,报德已宣麻。 台倚巴清墓,风传鲁妇髽。 夕阳原上树,依旧宿慈鸦。