溪 xī 桥 qiáo 梅 méi - - 周 zhōu 巽 xùn
清 qīng 溪 xī 有 yǒu 客 kè 偶 ǒu 相 xiāng 招 zhāo , , 步 bù 屧 xiè 微 wēi 吟 yín 过 guò 画 huà 桥 qiáo 。 。
花 huā 覆 fù 石 shí 阑 lán 晴 qíng 雪 xuě 坠 zhuì , , 香 xiāng 浮 fú 冰 bīng 涧 jiàn 冻 dòng 云 yún 飘 piāo 。 。
水 shuǐ 边 biān 人 rén 立 lì 停 tíng 兰 lán 棹 zhào , , 树 shù 下 xià 仙 xiān 迎 yíng 吹 chuī 玉 yù 箫 xiāo 。 。
不 bú 见 jiàn 当 dāng 年 nián 题 tí 柱 zhù 者 zhě , , 担 dān 头 tóu 折 zhé 得 dé 唱 chàng 归 guī 樵 qiáo 。 。
溪桥梅。元代。周巽。清溪有客偶相招,步屧微吟过画桥。 花覆石阑晴雪坠,香浮冰涧冻云飘。 水边人立停兰棹,树下仙迎吹玉箫。 不见当年题柱者,担头折得唱归樵。