竹 zhú 如 rú 意 yì 其 qí 一 yī - - 李 lǐ 俊 jùn 民 mín
曾 céng 为 wèi 弹 tán 琴 qín 指 zhǐ 甲 jia 伤 shāng , , 有 yǒu 时 shí 曝 pù 背 bèi 竹 zhú 书 shū 光 guāng 。 。
不 bù 须 xū 爬 pá 痒 yǎng 倩 qiàn 仙 xiān 爪 zhǎo , , 忍 rěn 待 dài 一 yī 朝 zhāo 春 chūn 笋 sǔn 长 zhǎng 。 。
竹如意 其一。元代。李俊民。曾为弹琴指甲伤,有时曝背竹书光。 不须爬痒倩仙爪,忍待一朝春笋长。