唐 táng 律 lǜ 寄 jì 呈 chéng 父 fù 凤 fèng 山 shān 提 tí 举 jǔ 其 qí 六 liù - - 汪 wāng 元 yuán 量 liàng
抱 bào 琴 qín 挟 xié 策 cè 马 mǎ 萧 xiāo 萧 xiāo , , 北 běi 望 wàng 燕 yàn 云 yún 道 dào 路 lù 遥 yáo 。 。
紫 zǐ 塞 sāi 晓 xiǎo 行 xíng 闻 wén 雁 yàn 叫 jiào , , 黄 huáng 河 hé 夜 yè 渡 dù 见 jiàn 鱼 yú 跳 tiào 。 。
周 zhōu 回 huí 四 sì 蜀 shǔ 愁 chóu 双 shuāng 剑 jiàn , , 浩 hào 荡 dàng 三 sān 湘 xiāng 梦 mèng 六 liù 桥 qiáo 。 。
踏 tà 遍 biàn 乾 qián 坤 kūn 犹 yóu 是 shì 客 kè , , 小 xiǎo 山 shān 丛 cóng 桂 guì 不 bù 能 néng 招 zhāo 。 。
唐律寄呈父凤山提举 其六。元代。汪元量。抱琴挟策马萧萧,北望燕云道路遥。 紫塞晓行闻雁叫,黄河夜渡见鱼跳。 周回四蜀愁双剑,浩荡三湘梦六桥。 踏遍乾坤犹是客,小山丛桂不能招。