浦 pǔ 阳 yáng 十 shí 咏 yǒng 其 qí 二 èr 白 bái 石 shí 湫 jiǎo 云 yún - - 柳 liǔ 贯 guàn
白 bái 石 shí 灵 líng 山 shān 望 wàng 赞 zàn 皇 huáng , , 湫 jiǎo 潭 tán 此 cǐ 复 fù 见 jiàn 苍 cāng 苍 cāng 。 。
飘 piāo 扬 yáng 直 zhí 欲 yù 陵 líng 三 sān 际 jì , , 肤 fū 寸 cùn 犹 yóu 能 néng 雨 yǔ 八 bā 荒 huāng 。 。
空 kōng 外 wài 金 jīn 精 jīng 悬 xuán 太 tài 白 bái , , 泉 quán 中 zhōng 虬 qiú 彩 cǎi 化 huà 长 zhǎng 黄 huáng 。 。
传 chuán 芭 bā 奏 zòu 罢 bà 《 《 神 shén 弦 xián 曲 qǔ 》 》 , , 松 sōng 盖 gài 成 chéng 阴 yīn 泽 zé 气 qì 凉 liáng 。 。
浦阳十咏 其二 白石湫云。元代。柳贯。白石灵山望赞皇,湫潭此复见苍苍。 飘扬直欲陵三际,肤寸犹能雨八荒。 空外金精悬太白,泉中虬彩化长黄。 传芭奏罢《神弦曲》,松盖成阴泽气凉。