偶 ǒu 题 tí 四 sì 首 shǒu 寄 jì 张 zhāng 隐 yǐn 士 shì 其 qí 一 yī - - 胡 hú 布 bù
耕 gēng 凿 záo 此 cǐ 山 shān 中 zhōng , , 年 nián 深 shēn 鄙 bǐ 俚 lǐ 通 tōng 。 。
诗 shī 成 chéng 教 jiào 稚 zhì 子 zǐ , , 酒 jiǔ 熟 shú 劝 quàn 邻 lín 翁 wēng 。 。
霁 jì 月 yuè 金 jīn 沙 shā 白 bái , , 流 liú 霞 xiá 玉 yù 洞 dòng 红 hóng 。 。
人 rén 情 qíng 兼 jiān 物 wù 理 lǐ , , 不 bú 是 shì 偶 ǒu 然 rán 同 tóng 。 。
偶题四首寄张隐士 其一。元代。胡布。耕凿此山中,年深鄙俚通。 诗成教稚子,酒熟劝邻翁。 霁月金沙白,流霞玉洞红。 人情兼物理,不是偶然同。