再 zài 用 yòng 韵 yùn 感 gǎn 古 gǔ - - 耶 yē 律 lǜ 楚 chǔ 材 cái
宣 xuān 尼 ní 名 míng 教 jiào 本 běn 尊 zūn 君 jūn , , 贼 zéi 子 zǐ 干 gàn 常 cháng 犯 fàn 跸 bì 尘 chén 。 。
鹿 lù 失 shī 嬴 yíng 秦 qín 无 wú 令 lìng 主 zhǔ , , 鼎 dǐng 分 fēn 炎 yán 汉 hàn 有 yǒu 能 néng 臣 chén 。 。
宋 sòng 朝 cháo 南 nán 渡 dù 尤 yóu 天 tiān 水 shuǐ , , 辽 liáo 室 shì 东 dōng 倾 qīng 罪 zuì 海 hǎi 滨 bīn 。 。
回 huí 首 shǒu 兴 xīng 亡 wáng 都 dōu 莫 mò 问 wèn , , 不 bù 如 rú 沉 chén 醉 zuì 瓮 wèng 头 tóu 春 chūn 。 。
再用韵感古。元代。耶律楚材。宣尼名教本尊君,贼子干常犯跸尘。 鹿失嬴秦无令主,鼎分炎汉有能臣。 宋朝南渡尤天水,辽室东倾罪海滨。 回首兴亡都莫问,不如沉醉瓮头春。