付 fù 从 cóng 究 jiū - - 耶 yē 律 lǜ 楚 chǔ 材 cái
旷 kuàng 劫 jié 茫 máng 茫 máng 困 kùn 路 lù 尘 chén , , 回 huí 头 tóu 便 biàn 是 shì 故 gù 园 yuán 春 chūn 。 。
而 ér 今 jīn 既 jì 遇 yù 松 sōng 轩 xuān 老 lǎo , , 究 jiū 取 qǔ 元 yuán 来 lái 不 bù 死 sǐ 人 rén 。 。
付从究。元代。耶律楚材。旷劫茫茫困路尘,回头便是故园春。 而今既遇松轩老,究取元来不死人。