失 shī 意 yì - - 舒 shū 頔 dí
失 shī 意 yì 深 shēn 潜 qián 懒 lǎn 入 rù 城 chéng , , 坐 zuò 愁 chóu 怀 huái 恨 hèn 老 lǎo 时 shí 情 qíng 。 。
征 zhēng 鸿 hóng 叫 jiào 月 yuè 带 dài 秋 qiū 色 sè , , 落 luò 木 mù 随 suí 风 fēng 送 sòng 雨 yǔ 声 shēng 。 。
忧 yōu 国 guó 赤 chì 心 xīn 惭 cán 未 wèi 报 bào , , 思 sī 亲 qīn 白 bái 首 shǒu 叹 tàn 无 wú 成 chéng 。 。
伤 shāng 心 xīn 莫 mò 问 wèn 人 rén 间 jiān 事 shì , , 泪 lèi 洒 sǎ 空 kōng 城 chéng 烟 yān 雾 wù 横 héng 。 。
失意。元代。舒頔。失意深潜懒入城,坐愁怀恨老时情。 征鸿叫月带秋色,落木随风送雨声。 忧国赤心惭未报,思亲白首叹无成。 伤心莫问人间事,泪洒空城烟雾横。