嬉 xī 春 chūn 体 tǐ 其 qí 二 èr - - 杨 yáng 维 wéi 桢 zhēn
西 xī 子 zǐ 湖 hú 头 tóu 春 chūn 色 sè 浓 nóng , , 望 wàng 湖 hú 楼 lóu 下 xià 水 shuǐ 连 lián 空 kōng 。 。
柳 liǔ 条 tiáo 千 qiān 树 shù 僧 sēng 眼 yǎn 碧 bì , , 桃 táo 花 huā 一 yī 株 zhū 人 rén 面 miàn 红 hóng 。 。
天 tiān 气 qì 浑 hún 如 rú 曲 qǔ 江 jiāng 节 jié , , 野 yě 客 kè 正 zhèng 是 shì 杜 dù 陵 líng 翁 wēng 。 。
得 dé 钱 qián 沽 gū 酒 jiǔ 勿 wù 复 fù 较 jiào , , 如 rú 此 cǐ 好 hǎo 怀 huái 谁 shuí 与 yǔ 同 tóng 。 。
嬉春体 其二。元代。杨维桢。西子湖头春色浓,望湖楼下水连空。 柳条千树僧眼碧,桃花一株人面红。 天气浑如曲江节,野客正是杜陵翁。 得钱沽酒勿复较,如此好怀谁与同。