登 dēng 陶 táo 唐 táng 山 shān 寺 sì - - 蔡 cài 圭 guī
岭 lǐng 外 wài 高 gāo 槐 huái 驿 yì 路 lù 长 cháng , , 岭 lǐng 头 tóu 萧 xiāo 寺 sì 俯 fǔ 朝 zhāo 阳 yáng 。 。
定 dìng 知 zhī 绝 jué 顶 dǐng 有 yǒu 佳 jiā 处 chù , , 聊 liáo 与 yǔ 瘦 shòu 藤 téng 寻 xún 上 shàng 方 fāng 。 。
千 qiān 里 lǐ 好 hǎo 风 fēng 随 suí 野 yě 色 sè , , 一 yī 轩 xuān 空 kōng 翠 cuì 聚 jù 山 shān 光 guāng 。 。
道 dào 人 rén 底 dǐ 是 shì 怜 lián 行 xíng 役 yì , , 不 bù 惜 xī 禅 chán 床 chuáng 坐 zuò 午 wǔ 凉 liáng 。 。
登陶唐山寺。元代。蔡圭。岭外高槐驿路长,岭头萧寺俯朝阳。 定知绝顶有佳处,聊与瘦藤寻上方。 千里好风随野色,一轩空翠聚山光。 道人底是怜行役,不惜禅床坐午凉。