题 tí 吴 wú 生 shēng 雨 yǔ 吟 yín 图 tú 还 hái 寄 jì 清 qīng 江 jiāng 皮 pí 野 yě - - 范 fàn 梈 pēng
江 jiāng 雨 yǔ 四 sì 时 shí 昏 hūn , , 故 gù 人 rén 家 jiā 远 yuǎn 村 cūn 。 。
如 rú 何 hé 一 yī 见 jiàn 面 miàn , , 还 hái 又 yòu 两 liǎng 忘 wàng 言 yán 。 。
老 lǎo 树 shù 经 jīng 鲛 jiāo 泪 lèi , , 空 kōng 花 huā 断 duàn 雁 yàn 魂 hún 。 。
由 yóu 来 lái 前 qián 日 rì 画 huà , , 妙 miào 手 shǒu 出 chū 吴 wú 门 mén 。 。
题吴生雨吟图还寄清江皮野。元代。范梈。江雨四时昏,故人家远村。 如何一见面,还又两忘言。 老树经鲛泪,空花断雁魂。 由来前日画,妙手出吴门。