东 dōng 斋 zhāi 秋 qiū 雨 yǔ 后 hòu 花 huā 药 yào 具 jù 有 yǒu 生 shēng 意 yì - - 范 fàn 梈 pēng
田 tián 园 yuán 虽 suī 尚 shàng 远 yuǎn , , 未 wèi 肯 kěn 效 xiào 凄 qī 凉 liáng 。 。
药 yào 就 jiù 篱 lí 成 chéng 蔓 màn , , 花 huā 因 yīn 径 jìng 作 zuò 行 xíng 。 。
岂 qǐ 惟 wéi 延 yán 晚 wǎn 趣 qù , , 自 zì 足 zú 信 xìn 年 nián 芳 fāng 。 。
颇 pō 敬 jìng 邻 lín 人 rén 妇 fù , , 驱 qū 鸡 jī 不 bù 过 guò 墙 qiáng 。 。
东斋秋雨后花药具有生意。元代。范梈。田园虽尚远,未肯效凄凉。 药就篱成蔓,花因径作行。 岂惟延晚趣,自足信年芳。 颇敬邻人妇,驱鸡不过墙。