哀 āi 文 wén 集 jí 贤 xián , , 时 shí 奉 fèng 使 shǐ 南 nán 海 hǎi 道 dào 弃 qì - - 范 fàn 梈 pēng
瘴 zhàng 海 hǎi 距 jù 天 tiān 关 guān , , 道 dào 逾 yú 千 qiān 万 wàn 山 shān 。 。
空 kōng 传 chuán 灵 líng 雨 yǔ 送 sòng , , 不 bú 见 jiàn 使 shǐ 星 xīng 还 hái 。 。
旌 jīng 旆 pèi 青 qīng 枫 fēng 暗 àn , , 楼 lóu 台 tái 白 bái 水 shuǐ 闲 xián 。 。
郡 jùn 人 rén 惟 wéi 我 wǒ 最 zuì , , 远 yuǎn 客 kè 泪 lèi 潺 chán 潺 chán 。 。
哀文集贤,时奉使南海道弃。元代。范梈。瘴海距天关,道逾千万山。 空传灵雨送,不见使星还。 旌旆青枫暗,楼台白水闲。 郡人惟我最,远客泪潺潺。