和 hé 邓 dèng 善 shàn 之 zhī 九 jiǔ 月 yuè 雪 xuě - - 赵 zhào 孟 mèng 頫 fǔ
季 jì 秋 qiū 惊 jīng 见 jiàn 燕 yān 山 shān 雪 xuě , , 远 yuǎn 客 kè 淹 yān 留 liú 愁 chóu 病 bìng 身 shēn 。 。
憔 qiáo 悴 cuì 自 zì 伤 shāng 黄 huáng 菊 jú 晚 wǎn , , 横 héng 斜 xié 空 kōng 忆 yì 野 yě 梅 méi 春 chūn 。 。
苍 cāng 松 sōng 翠 cuì 柏 bǎi 争 zhēng 擎 qíng 重 zhòng , , 绀 gàn 殿 diàn 红 hóng 楼 lóu 迥 jiǒng 绝 jué 尘 chén 。 。
想 xiǎng 得 dé 江 jiāng 南 nán 犹 yóu 未 wèi 冷 lěng , , 嫩 nèn 橙 chéng 清 qīng 酒 jiǔ 政 zhèng 尝 cháng 新 xīn 。 。
和邓善之九月雪。元代。赵孟頫。季秋惊见燕山雪,远客淹留愁病身。 憔悴自伤黄菊晚,横斜空忆野梅春。 苍松翠柏争擎重,绀殿红楼迥绝尘。 想得江南犹未冷,嫩橙清酒政尝新。