晓 xiǎo 出 chū 西 xī 塘 táng - - 刘 liú 因 yīn
塘 táng 水 shuǐ 随 suí 人 rén 缓 huǎn 步 bù 行 xíng , , 哀 āi 湍 tuān 激 jī 石 shí 故 gù 轻 qīng 清 qīng 。 。
太 tài 行 xíng 秾 nóng 秀 xiù 霜 shuāng 洗 xǐ 净 jìng , , 全 quán 赵 zhào 规 guī 模 mó 天 tiān 凿 záo 成 chéng 。 。
偶 ǒu 为 wèi 登 dēng 临 lín 发 fā 悲 bēi 咏 yǒng , , 忽 hū 从 cóng 毛 máo 发 fà 散 sàn 秋 qiū 声 shēng 。 。
殷 yīn 勤 qín 莫 mò 尽 jǐn 樽 zūn 中 zhōng 酒 jiǔ , , 留 liú 到 dào 青 qīng 山 shān 佳 jiā 处 chù 倾 qīng 。 。
晓出西塘。元代。刘因。塘水随人缓步行,哀湍激石故轻清。 太行秾秀霜洗净,全赵规模天凿成。 偶为登临发悲咏,忽从毛发散秋声。 殷勤莫尽樽中酒,留到青山佳处倾。