大 dà 风 fēng 诗 shī 次 cì 韵 yùn - - 邓 dèng 雅 yǎ
阴 yīn 壑 hè 霜 shuāng 飞 fēi 应 yīng 早 zǎo 冬 dōng , , 又 yòu 拈 niān 骚 sāo 笔 bǐ 赋 fù 雄 xióng 风 fēng 。 。
山 shān 河 hé 只 zhī 在 zài 寒 hán 声 shēng 里 lǐ , , 草 cǎo 莽 mǎng 同 tóng 归 guī 杀 shā 气 qì 中 zhōng 。 。
黯 àn 黯 àn 尘 chén 沙 shā 飞 fēi 白 bái 昼 zhòu , , 飘 piāo 飘 piāo 鹰 yīng 隼 sǔn 上 shàng 晴 qíng 空 kōng 。 。
曾 céng 闻 wén 汉 hàn 主 zhǔ 歌 gē 丰 fēng 邑 yì , , 猛 měng 士 shì 能 néng 成 chéng 万 wàn 里 lǐ 功 gōng 。 。
大风诗次韵。元代。邓雅。阴壑霜飞应早冬,又拈骚笔赋雄风。 山河只在寒声里,草莽同归杀气中。 黯黯尘沙飞白昼,飘飘鹰隼上晴空。 曾闻汉主歌丰邑,猛士能成万里功。