挽 wǎn 陈 chén 敏 mǐn 恭 gōng - - 邓 dèng 雅 yǎ
天 tiān 地 dì 同 tóng 生 shēng 即 jí 弟 dì 兄 xiōng , , 可 kě 怜 lián 未 wèi 识 shí 尔 ěr 先 xiān 倾 qīng 。 。
白 bái 云 yún 黄 huáng 叶 yè 空 kōng 山 shān 墓 mù , , 落 luò 日 rì 西 xī 风 fēng 过 guò 客 kè 情 qíng 。 。
往 wǎng 事 shì 不 bù 堪 kān 同 tóng 幻 huàn 梦 mèng , , 流 liú 泉 quán 犹 yóu 自 zì 带 dài 哀 āi 声 shēng 。 。
从 cóng 来 lái 贤 xián 达 dá 皆 jiē 知 zhī 命 mìng , , 祗 zhī 恨 hèn 庭 tíng 闱 wéi 隔 gé 死 sǐ 生 shēng 。 。
挽陈敏恭。元代。邓雅。天地同生即弟兄,可怜未识尔先倾。 白云黄叶空山墓,落日西风过客情。 往事不堪同幻梦,流泉犹自带哀声。 从来贤达皆知命,祗恨庭闱隔死生。