耕 gēng 乐 lè 为 wèi 丰 fēng 城 chéng 徐 xú 以 yǐ 观 guān 赋 fù - - 邓 dèng 雅 yǎ
蚤 zǎo 年 nián 勤 qín 学 xué 著 zhe 才 cái 名 míng , , 晚 wǎn 岁 suì 躬 gōng 耕 gēng 乐 lè 太 tài 平 píng 。 。
白 bái 水 shuǐ 满 mǎn 田 tián 科 kē 斗 dǒu 出 chū , , 黄 huáng 云 yún 垂 chuí 陇 lǒng 鹧 zhè 鸪 gū 鸣 míng 。 。
带 dài 经 jīng 或 huò 向 xiàng 桑 sāng 阴 yīn 坐 zuò , , 饮 yǐn 犊 dú 时 shí 从 cóng 涧 jiàn 畔 pàn 行 xíng 。 。
自 zì 是 shì 鹿 lù 门 mén 堪 kān 隐 yǐn 逸 yì , , 只 zhǐ 愁 chóu 天 tiān 遣 qiǎn 使 shǐ 车 chē 迎 yíng 。 。
耕乐为丰城徐以观赋。元代。邓雅。蚤年勤学著才名,晚岁躬耕乐太平。 白水满田科斗出,黄云垂陇鹧鸪鸣。 带经或向桑阴坐,饮犊时从涧畔行。 自是鹿门堪隐逸,只愁天遣使车迎。