和 hé 周 zhōu 德 dé 川 chuān 春 chūn 夜 yè 听 tīng 雨 yǔ - - 邓 dèng 雅 yǎ
山 shān 雨 yǔ 潇 xiāo 潇 xiāo 鸡 jī 乱 luàn 鸣 míng , , 竹 zhú 林 lín 风 fēng 起 qǐ 薄 báo 寒 hán 生 shēng 。 。
斜 xié 沾 zhān 笔 bǐ 架 jià 应 yīng 千 qiān 点 diǎn , , 暗 àn 滴 dī 苔 tái 阶 jiē 正 zhèng 五 wǔ 更 gēng 。 。
树 shù 尾 wěi 残 cán 花 huā 从 cóng 摆 bǎi 落 luò , , 陇 lǒng 头 tóu 嘉 jiā 谷 gǔ 自 zì 生 shēng 成 chéng 。 。
只 zhǐ 怜 lián 未 wèi 罢 bà 东 dōng 吴 wú 战 zhàn , , 遍 biàn 野 yě 尸 shī 骸 hái 不 bù 可 kě 耕 gēng 。 。
和周德川春夜听雨。元代。邓雅。山雨潇潇鸡乱鸣,竹林风起薄寒生。 斜沾笔架应千点,暗滴苔阶正五更。 树尾残花从摆落,陇头嘉谷自生成。 只怜未罢东吴战,遍野尸骸不可耕。