吴 wú 城 chéng 山 shān 听 tīng 碧 bì 山 shān 上 shàng 人 rén 讲 jiǎng 法 fǎ 华 huá 经 jīng - - 邓 dèng 雅 yǎ
飘 piāo 飘 piāo 空 kōng 里 lǐ 落 luò 天 tiān 花 huā , , 静 jìng 听 tīng 山 shān 僧 sēng 讲 jiǎng 法 fǎ 华 huá 。 。
我 wǒ 亦 yì 平 píng 生 shēng 无 wú 住 zhù 著 zhe , , 白 bái 云 yún 深 shēn 处 chù 即 jí 为 wéi 家 jiā 。 。
吴城山听碧山上人讲法华经。元代。邓雅。飘飘空里落天花,静听山僧讲法华。 我亦平生无住著,白云深处即为家。